Cống hiến chính Victor Ernest Shelford

Bản đồ phân bố các quần xã động vật ở Mỹ ôn đới, do Shelford thiết lập trong một cuốn sách của ông.

Phần lớn sự nghiệp của ông trải qua ở trường Đại học Illinois.

Luận án của ông đã đưa ông đến năm ấn phẩm về "Diễn thế sinh thái", xuất bản trong Tập san Sinh học năm 1911 và 1912. Ông đã đảm nhận một vị trí cho Đại học Illinois, nơi cuối cùng ông sẽ dành phần lớn sự nghiệp của mình, vào năm 1914 với tư cách là trợ lý và phó giáo sư về động vật học.

Ông là chủ tịch đầu tiên của Hiệp hội sinh thái Hoa Kỳ (ESA) vào năm 1916. Ông đã giúp biên soạn "Hướng dẫn nhà tự nhiên học về châu Mỹ", xuất bản năm 1926 cho ESA.

Năm 1933, Shelord bắt đầu nghiên cứu tại Đại học Illinois về mối tương quan giữa thay đổi quần thể động vật với thay đổi ở môi trường. Ông đã thực hiện nhiều báo cáo về những thay đổi theo chu kỳ trong quần thể động vật. Cộng tác với Frederic E. Clements năm 1939, ông đã xuất bản "Sinh thái sinh học", trong đó ông đã phát triển khái niệm về quần xã cho thảm thực vật, với các quần thể động vật, đặc trưng cho một khu vực địa lý rộng lớn.

Công trình lớn nhất của ông về sinh thái học là cuốn sách: "Quần xã động vật ở châu Mỹ nhiệt đới" (Animal Communities in Temperate America) và "Sinh thái học Nam Mỹ" (The Ecology of North America (1963) đã tóm tắt các quần xã sinh vật chính, bao gồm rừng lá kim, rừng rụng lá, đồng cỏ và sa mạc. Shelord đặc biệt có ảnh hưởng trong việc thiết lập việc sử dụng các phương pháp thí nghiệm trong nghiên cứu sinh thái động vật.[6]